Liêu Cảnh Tông

Liêu Cảnh Tông (chữ Hán: 辽景宗; bính âm: Liao Jǐngzōng; 1 tháng 9 năm 948 - 13 tháng 10 năm 982), là vị hoàng đế thứ năm của nhà Liêu, cai trị từ năm 969 đến năm 982. Liêu Cảnh Tông tên thật là Gia Luật Hiền (耶律賢), lên nối ngôi sau khi hoàng đế Liêu Mục Tông bị ám sát khi đi săn và ông nhận được sự ủng hộ của cả quan chức Hán tộc và tộc Khiết Đan.Ông là vị hoàng đế có nhiều đóng góp cho triều đại nhà Liêu. Trong triều đại của ông, quan chức người Hán mới bắt đầu được sử dụng ở triều đình. Điều này đã khiến cho triều đình nhà Liêu trở nên hưng thịnh hơn và biến nhanh hơn thành một xã hội phong kiến. Sử gia sau này gọi tới thời kỳ trị vì của ông là Cảnh Tông trung hưng(景宗中兴).

Liêu Cảnh Tông

Thân mẫu Hoàng hậu Tiêu Tát Cát Chỉ
Kế nhiệm Liêu Thánh Tông
Tên thậtNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên thật
Gia Luật Hiền (耶律賢)
Niên hiệu
  • Bảo Ninh (保寧: 2/969 - 11/979) (ÂL)
  • Càn Hanh (乾亨: 11/979 - 9/982) (ÂL)
Thụy hiệu
Hiếu Thành Khang Tĩnh hoàng đế (孝成康靖皇帝)
Miếu hiệu
Cảnh Tông (景宗)
Tiền nhiệm Liêu Mục Tông
Thê thiếp Hoàng hậu Tiêu Xước
Bột Hải phi
Mỗ thị
Hậu duệHậu duệ
Hậu duệ
Trị vì 13 tháng 3 năm 96913 tháng 10 năm 982
(&0000000000000013.00000013 năm, &0000000000000214.000000214 ngày)
Sinh (948-09-01)1 tháng 9, 948
Mất 13 tháng 10, 982(982-10-13) (34 tuổi)
An táng Càn lăng
Thân phụ Liêu Thế Tông